Đây là câu chuyện thật của tôi, tôi kể ra chuyện này không để nhận được sự thương hại. Tôi muốn nhắc tới nó lần cuối như một bài học đau đớn, nhục nhã của một người đàn ông bất lực.
Lẽ ra tôi đã có một cuộc sống thật hạnh phúc với vợ đẹp, con khôn nhưng vì mưu sinh mọi thứ đã thay đổi...
Cách đây 3 năm, tôi có quen và yêu Ngọc (kém tôi 5 tuổi, quê Chí Linh, Hải Dương) khi cả hai cùng làm bảo vệ cho một công ty trên đường Láng Hạ, Hà Nội.
Ngọc không cao, nhưng trắng, mắt to tròn rất thông minh. Tôi thích cái tính hồn nhiên, trong sáng, gặp ai cũng cười của em. Em sẵn sàng lao vào giúp đỡ mọi người chẳng cần biết việc đó là nặng hay nhẹ, của đàn ông hay đàn bà.
Gia đình Ngọc nghèo, phải nói là siêu nghèo nhưng tôi lấy Ngọc không hẳn vì thấy cô ấy nghèo mà thương hại. Tôi có yêu Ngọc, tình yêu chóng vánh vỏn vẹn trong vòng 1 tháng rồi chúng tôi vội vàng làm đám cưới.
Sau khi cưới, tôi theo Ngọc về quê vợ mượn tạm địa điểm của ông chú vợ mở cửa hàng bán vật liệu xây dựng. Công việc buôn bán thời gian đầu còn mới mẻ, chưa có nhiều khách. Tôi xác định, phải có thời gian để khách quen với cửa hàng của mình nên cũng không vội vàng.
Cả hai vợ chồng tôi đều làm ở cửa hàng, lúc có khách thì tôi là người bán, còn không, hai vợ chồng lại quấn quýt với nhau.
Suốt khoảng thời gian 2 tháng, cuộc sống của chúng tôi thật mãn nguyện, hạnh phúc với một vòng tròn "bán hàng-làm tình-ăn-bán hàng-làm tình-ăn-làm tình...". Có những ngày vợ chồng tôi làm tình tới 4-5 lần, khi thì là vợ, lúc là chồng chủ động. Tôi có cảm tưởng, thời gian này chúng tôi chỉ ăn với làm tình.
Tôi và vợ rất tâm đầu ý hợp trong chuyện phòng the, nhiều lần vì thấp thỏm bán hàng mà ân ái cũng vội vàng, như người ăn vụng. Nhưng Ngọc luôn là người biết cách nhóm lửa, kéo tôi nhập cuộc giống hệt một chuyên gia. Mỗi cuộc giao hoan của vợ chồng tôi thường kéo dài khoảng 30 phút, có khi cả tiếng đồng hồ.
Chính cái thời gian vội vàng lại càng khiến chúng tôi muốn lao vào nhau bất kể khi nào có thể như để bù lại lúc vội vàng ấy.
Ngọc biết cách khiến tôi si mê, biết lấy những đường nét cơ thể khơi gợi khiến tôi cứ nhìn là muốn lao vào ôm ghì lấy vợ. Tôi ít ra khỏi nhà, vì thời gian chủ yếu dành cho bán hàng và quanh quẩn bên vợ.
Bị cắm sừng vì để vợ 'đói' sex
Hai tháng sau khi cưới thì Ngọc có bầu, việc bán hàng cũng bắt đầu gặp khó khăn. Khi khách bắt đầu thấy quen cũng là lúc ông chú vợ nổi hứng muốn đòi lại cửa hàng để làm ăn. Hết quậy phá, chửi bới ông lại mang cây chuối thắp hương ngay trước cửa hàng để nguyền rủa, phá bĩnh. Tôi đành trả lại cửa hàng, lếch thếch lôi vợ lên Hà Nội thuê nhà.
Lên Hà Nội, vợ có bầu, tôi để Ngọc ở nhà nghỉ ngơi chỉ làm công việc nội trợ, mình tôi lăn lộn kiếm sống. Không có cửa hàng, không người quen, vốn mới đầu tư chưa thu lại được đã phải đóng cửa, tôi đưa vợ lên Hà Nội mà trong tay chỉ còn 200.000 đồng.
Số tiền kiếm được cũng đủ để tôi trang trải cuộc sống chứ không dư dả gì. Tuy nhiên, thời gian nghỉ ngơi quá ít ỏi cộng thêm áp lực cơm áo gạo tiền khiến tôi không còn mặn mà với chuyện giường chiếu.
Có lẽ cũng do cách nghĩ quá gia trưởng của tôi mà giờ tôi không có vợ. Khi đó tôi đã nghĩ, Ngọc được ở nhà dưỡng thai, ăn chơi là quá sướng, còn tôi phải vất vả lăn lộn kiếm tiền đương nhiên Ngọc phải thông cảm và biết chia sẻ với chồng.
Tôi phải thừa nhận Ngọc rất được chiều chuộng về mọi thứ, trừ sex. Tôi không ngại giặt đồ hay làm việc nhà giúp vợ nhưng tôi đã quên hẳn sex do quá mệt mỏi. Cứ nghĩ thử xem, đi làm từ tối hôm trước đến sáng hôm sau, về có khách gọi đi xe ôm tôi lại lao vào đi khách.
Nếu về nhà sớm thì còn tranh thủ nghỉ, nếu không có khi phải đi cả ngày. Về nhà còn đâu thời gian để nghĩ đến chuyện đó, tôi chỉ nghĩ làm sao để có cố tranh thủ ngủ được 1-2 tiếng còn đi làm.
Cứ như vậy suốt thời gian Ngọc mang bầu, hầu như tôi chỉ gần gũi vợ được 1-2 lần, phần vì tôi không có nhu cầu, phần vì phải kiêng cho Ngọc.
Sau khi Ngọc sinh em bé, do không có người trông nên tôi đưa hai mẹ con về quê nội. Trên này tôi vẫn đi làm và hàng tháng mang tiền về để lo cho hai mẹ con. Nhưng mẹ chồng nàng dâu vốn đã không ưa nhau từ trước, nên khi Ngọc về lại không có chồng bên cạnh cuộc sống càng trở nên căng thẳng.
Qua thời gian ở cữ, Ngọc cũng chỉ ở nhà trông con nhỏ. Đúng là "gái một con trông mòn con mắt", sinh xong trông Ngọc mặn mà, đẹp hơn trước nhiều. Còn tôi thì đen, già đi trông thấy. Nhất là trong chuyện ấy, hầu như tôi không còn ham muốn, không muốn gần gũi vợ. Tôi đã quên mất Ngọc là người có nhu cầu rất cao.
Tôi cứ đi làm, về nhà lại tranh thủ lăn ra ngủ, đến bữa Ngọc gọi, tôi dậy ăn rồi lại lao đi làm. Có khi còn không kịp nhìn mặt vợ méo hay tròn, gầy hay béo.
Khi con tôi được 2 tuổi, kinh tế bắt đầu ổn định thì chúng tôi chia tay. Đúng là có chút tiền dễ khiến người ta sinh hư, tôi mải đi làm còn Ngọc mải lo chăm sóc nhan sắc, ăn mặc.
Giờ tôi vẫn khăng khăng lẽ ra Ngọc là vợ thì Ngọc phải hiểu và chia sẻ với tôi, tôi đi làm ngày đêm, có không đáp ứng được thì tất cả cũng là vì gia đình, vì kiếm tiền để lo cho Ngọc một cuộc sống tốt hơn.
Nhưng Ngọc đã dám phản bội chồng để lên giường với một thằng xe ôm khác mà còn công khai ngay trước mặt tôi. Tôi cũng là dân võ, tôi đã có thể lao đến túm cổ thằng xe ôm mất dạy và con vợ mất nết mà đánh cho hả dạ.
Tôi quá uất nghẹn đứng như trời trồng, nhìn trân trân vào thân xác người đàn bà mình đã từng ôm ấp, ân ái. Ngọc không xấu hổ, không sợ hãi mà còn thản nhiên đến trâng tráo. Tôi rất cay cái nhìn xéo đầy ẩn ý của vợ, tôi túm vợ lại tát một cái như trời giáng để cảnh cáo.
Ngọc nói thẳng vào mặt tôi rằng: Anh không đáp ứng được thì tôi phải đi kiếm ngoài thôi. Nỗi đau, nỗi nhục này có lẽ đến chết tôi cũng không thể nào quên được.
Đến lúc này tôi vẫn còn băn khoăn với bài toán thân phận của mình. Trong cái thời kinh tế nghiêng ngả này, nếu có lấy vợ tiếp tôi cũng không thể cân bằng nổi sex, miếng ăn và hạnh phúc.
No comments:
Post a Comment